Xin chào! Tôi tên là Lê Trung Tín thích màu hồng nên sống rất nội tâm, sinh ra tại một làng quê nghèo vùng thôn dã, lớn lên trong một gia đình bần nông, giàu lòng yêu động vật, sớm giác ngộ lý tưởng con trâu đi trước cái cày theo sau.
– Theo mẹ tôi kể lại thì khi vừa sinh ra tôi đã kỳ lạ khác người, không biết nói, không biết cười, cũng chẳng đi đứng, chạy nhảy mà toàn người khác bế ẵm. Ngày tôi sinh ra trời đất xảy ra nhiều sự lạ, giữa trưa mà trời nắng chang chang, đến tối trăng lại sáng vằng vặc. Thực là dấu hiệu của 1 bậc kỳ tài xuất thế. Mẹ tôi nói hồi đó, có một vị đạo sĩ câm đi qua cổng thấy tôi chơi ngoài ngõ, ngó thấy phía sau nhà có cột khói bếp, trước nhà có con mương, bên trái nhà có cây hoa cứt lợn, bên phải nhà có cột điện xi măng nên phán rằng. Nhà này tọa ngay long mạch, đầu đội mái tranh, chân đạp thổ địa, bên hữu có con trâu, bên tả có con lợn, con nhà này chỉ mười sáu năm sau, chắc chắn sẽ thành trẻ trâu. Làng xóm thấy vậy cho là sự lạ, hết sức chăm sóc, quan tâm tôi giống như trẻ con mọi nhà khác.
– Tôi lớn lên, thông minh đĩnh độ, 5 tuổi đã đi học trường mãu giáo, lên 6 tuổi đã đọc thông viết thạo, lên 7 tuổi đã biết cộng trừ, có thể chào hỏi, cám ơn bằng thứ tiếng phụ mẫu thân sinh, đạt thành tích vô địch hội thi bé khỏe, bé ngoan khi lên 8 tuổi. Ai gặp tôi cũng phải trầm trồ khâm phục. Với học vấn uyên thâm, 18 tuổi đã đậu tú tài, 19 tuổi khăn gói lên kinh mong bảng vàng ghi tên họ, tuy trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, giữa hiểu nhân luân, ai hỏi chuyện gì cũng đối đáp trôi chảy nhưng tuyệt không bao giờ đúng. Thời niên thiếu, tôi thường rủ lũ bạn bè chăn trâu cắt cỏ, có lối sống ngây thơ mà đậm chất phá hoại, hồn nhiên nhưng vẫn giữ được nét kinh thiên, mộc mạc nhưng không kém phần động địa.