Tôi từng nghe được một câu nói vui vui như sau: Quy luật của nhiếp ảnh ư? Đơn giản là có dụng cụ, tóm lấy nó và chụp ngay một vài shot hình thôi. Đa phần chúng ta chẳng ai thích tuân theo những nguyên tắc ngặt nghèo nhàm chán cả. Tuy nhiên, một số hướng dẫn bạn có thể sử dụng để giúp cải thiện những “thành phần cơ bản” trong bức ảnh của bạn. Ở hướng dẫn này, tôi đã liệt kê 20 điều, kèm theo đó là những ví dụ mà tôi nghĩ là sẽ dễ hiểu. Tôi đã bắt đầu với những điều cơ bản nhất và kết thúc với một số kỹ thuật nâng cao hơn. Đầu tiên, hãy làm rõ định nghĩa “thành phần” của một bức ảnh. “Thành phần” đề cập đến cách các yếu tố khác nhau trong một cảnh được bố trí trong khung hình. Như tôi đã đề cập, đây không phải là quy tắc bất biến và nhanh chóng để áp dụng nhưng sẽ là các hướng dẫn hữu ích. Điều đó có nghĩa, nhiều tips trong đây đã được sử dụng hàng ngàn năm và chúng thực sự […]
Read OnLấy ý tưởng từ một câu nói trong cuốn The Four Loves của nhà văn C.S. Lewis, người vẽ bức tranh này đã đề cập đến vấn đề mà nhiều người mắc phải: không dám yêu vì sợ bị tổn thương. Tác giả chia sẻ: “Yêu là dễ bị tổn thương. Trái tim khi yêu sẽ dễ rung động với tất cả mọi thứ nhưng cũng chắc chắn có thể bị siết chặt hoặc bị đau đớn đến vỡ ra. Muốn trái tim luôn nguyên vẹn thì hơn hết đừng trao nó cho bất kỳ ai thậm chí với một con vật nhỏ. Hãy gói gém và bọc nó lại kỹ càng với lòng kiêu hãnh, tránh xa mọi yếu tố nguy hiểm bên ngoài. Lâu dần nó sẽ trở thành thói quen. Trái tim sẽ nằm an toàn trong chiếc hộp của sự ích kỷ. Thế nhưng trong chiếc hộp đó, bóng đêm, lòng vô cảm và sự ngột ngạt triền miên cũng sẽ được an toàn. Không gì có thể đi xuyên qua hay phá vỡ bóng đêm, lòng vô cảm hay sự ngột ngạt triền miên đó. Nơi trái tim bạn luôn được ẩn náu một cách […]
Read OnChàng trai và cô gái là 1 đôi yêu nhau. Chàng trai rất đa tình thế nhưng cô gái vẫn chỉ yêu 1 mình anh Cô gái rất yêu những ngày mưa và thích đứng 1 mình giữa trời mưa Mỗi lúc cô chạy ra khỏi chiếc ô, chàng trai luôn đi theo sau vì anh muốn cùng cô ấy chạm vào những giọt mưa. Nhưng cô lại giữ anh ở lại. “Tại sao em lại không để anh đứng cùng em giữa trời mưa?” Chàng trai thường hỏi như vậy và luôn luôn nhận đc câu trả lời duy nhất là “EM sợ rằng anh sẽ bị nhiễm lạnh mất thôi” Nhưng khi anh hỏi lại rằng “vậy thì tạo sao em lại luôn luôn làm như thế?”, cô chỉ mỉm cười như 1 cách trả lời Rốt cuộc, Chàng trai vẫn luôn đáp ứng yêu cầu của cô, vì chỉ cần làm cho cô ấy hạnh phúc là quá đủ đối với anh rồi… Nhưng những phút giây hạnh phúc luôn luôn trôi qua rất nhanh chóng Chàng trai đã yêu 1 nguời con gái khác 1 ngày, anh nói với cô rằng đã đến lúc họ phải […]
Read OnĐêm hôm đó khi trở về nhà, trong lúc vợ tôi dọn bữa ăn tối, tôi nắm lấy tay cô ấy và nói rằng, tôi có việc cần phải nói với cô ấy Cô ấy ngồi xuống, lặng lẽ ăn. Một lần nữa tôi nhìn thấy nỗi đau trong đôi mắt cô ấy… Đột nhiên, tôi không biết phải làm thế nào để bắt đầu câu chuyện. Nhưng tôi phải nói cho cô ấy biết những gì tôi đã suy nghĩ. Tôi muốn ly hôn. Tôi nêu vấn đề ra một cách bình tĩnh. Dường như cô ấy không bị khó chịu với những lời tôi nói, thay vào đó chỉ nhẹ nhàng hỏi, tại sao? Tôi tránh trả lời câu hỏi của cô ấy. Điều này đã làm cô ấy giận dữ. Cô ấy ném đôi đũa đi và hét vào mặt tôi, anh không phải là một người đàn ông! Đêm đó, chúng tôi đã không nói chuyện với nhau. Cô ấy thổn thức. Tôi biết cô ấy muốn tìm hiểu những gì đã xảy ra đối với cuộc hôn nhân của chúng tôi. Nhưng tôi khó có thể cho cô ấy một câu trả lời dễ chịu […]
Read OnTháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái: Qua một ngày mất một ngày. Qua một ngày vui một ngày. Vui một ngày lãi một ngày… Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng. Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân: khi ra đời chẳng ai mang đến, khi chết chẳng ai mang theo. Nếu có người cần giúp, bạn nên rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ tiền ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu […]
Read OnTrên đoàn tàu, cô soát vé xinh đẹp nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi đi làm thuê. Cô nói cộc lốc: – Soát vé! Người đàn ông lớn tuổi lục khắp người từ trên xuống dưới một thôi một hồi, cuối cùng tìm thấy vé, nhưng cứ cầm trong tay không muốn chìa ra. Cô soát vé liếc nhìn vào tay anh, cười trách móc: – Ðây là vé trẻ em. Người đàn ông đỏ bừng mặt, nhỏ nhẹ đáp: – Vé trẻ em chẳng phải ngang giá vé người tàn tật hay sao? Giá vé trẻ em và người tàn tật đều bằng một nửa vé, đương nhiên cô soát vé biết. Cô nhìn kỹ người đàn ông một lúc rồi hỏi: – Anh là người tàn tật à? – Vâng, tôi là người tàn tật. – Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật. Người đàn ông tỏ ra căng thẳng. Anh đáp: – Tôi… không có giấy tờ. Khi mua vé cô bán vé bảo tôi đưa giấy chứng nhận tàn tật, không biết làm thế nào, tôi đã mua vé trẻ em. Cô soát vé cười gằn: – Không có giấy […]
Read OnNhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn Hai người sống giữa cô đơn, Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi Giá đừng có dậu mùng tơi, Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng… Có con bướm trắng thường sang bên này Bướm ơi! Bướm hãy vào đây! Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi… Chẳng bao giờ thấy nàng cười, Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên Mắt nàng đăm đắm trông lên… Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi! Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi, Tôi buồn tự hỏi: “Hay tôi yêu nàng?” Không, từ ân ái lỡ làng, Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao? Tơ hong nàng chả cất vào, Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang Mấy hôm nay chẳng thấy nàng, Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong Cái gì như thể nhớ mong? Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng! Vâng, từ ân ái lỡ làng, Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa Tầm tầm giời cứ đổ mưa, Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm Cô đơn buồn lại […]
Read OnCô nhân tình bé của tôi ơi ! Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười Những lúc có tôi và mắt chỉ Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi. Tôi muốn cô dừng nghĩ đến ai Đừng hôn dù thấy cánh hoa tươi Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ Đừng tắm chiều nay biển lắm người. Tôi muốn mùi thơm của nước hoa Mà cô thường xức chẳng bay xa Chẳng làm ngây ngất người qua lại Dẫu chỉ qua đường khách lại qua. Tôi muốn những đêm đông giá lạnh Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô Bằng không tôi muốn cô đừng gặp Một trẻ trai nào trong giấc mơ. Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ Đừng làm ẩm áo khách chưa quen. Chân cô in vết trên đường bụi Chẳng vết chân nào được dẫm lên. Có nghĩa là ghen quá đấy mà thôi Thế nghĩa là yêu quá mẩt rồi Và nghiã là cô là tất cả Cô là tất cả của riêng tôi . Nguyễn Bính
Read OnLâu quá rồi không nhắc đến tên anh Tưởng như đã quên những điều quá cũ Tình yêu là gì em không còn nhớ rõ Chỉ nhớ rằng em từng đã yêu anh Cũng đã lâu không còn tập làm thơ Ghép mặt chữ đánh vần câu thương nhớ Gửi về anh thủa ban đầu bỡ ngỡ Cái vùng về mang giai điệu đầu tiên Cũng đã lâu không thơ thẩn một mình Nghe chim hót nhặt lá vàng suy ngẫm Ôi thói quen cũ sao giờ lạ lẫm Có phải chăng tất cả quá xa rồi Cũng đã lâu không còn giận dỗi nhau Vì những chuyện tầm thường và những điều nhỏ nhặt Để đêm về nghe bài ca anh hát Bao dỗi hờn bỗng chốc hóa thương yêu Cũng đã lâu không ngắm biển xế chiều Nghe câu chuyện tình yêu thuyền và biển Thời gian trôi chẳng có gì vĩnh viễn Thuyền ra đi và biển cứ đợi chờ Cũng đã lâu không vẽ những giấc mơ Bằng dịu dàng ngọt hương hoa cỏ Bằng thì thầm lời tỏ tình của gió Trong xôn xao hạnh phúc chợt ùa về Lâu quá rồi… Lâu quá phải […]
Read OnEm ở nơi này, anh biết không Bên ngoài thu chớm, dạ sang đông Mỗi chiều lá rụng, hồn xao xác Nghĩ tới phương xa…lại chạnh lòng… Em nhủ cho lòng lắng dịu đi Biết đâu thương nhớ sẽ qua vì.. Thời gian màu nhiệm như phương thuốc Xóa hết nhọc nhằn những dấu đi… Phương này anh có biết không anh Mùa đã sang thu, gió trước mành Lay động mặt hồ, lan sóng biếc Và ai thao thức đến tàn canh… Mùa đã sang thu, gió đã về Lá rơi từng phiến buồn lê thê Vẫn là cảnh của bao thu trước Ai biết vì sao vẫn não nề… Hong tóc bên thềm, em nhớ ai Mà thu phong kín gót trang đài Mặc tình rên xiết trong mùa gió Đêm lạnh, hương tàn, cánh nhụy phai… Nghĩ tới phương xa…lại chạnh lòng Biết người còn nhớ đến ta không Mùa thu phương ấy còn chưa tới Sao gió theo về đã lạnh đông… HoaTiNa
Read OnHi, I am Le Trung Tin, I live in Nha Trang City. Photography remains one of my biggest passions.
M | T | W | T | F | S | S |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 2 | 3 | ||||
4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 |
11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 |
18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 |
25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 |